Gửi đến em, người vợ mới của chồng chị!
Chị viết thư này vào giữa khuya, có lẽ em và chồng chị đang ngủ say. Đã hơn hai năm từ khi em giành lấy anh ấy từ tay chị, và hôm nay chị cảm thấy hạnh phúc nhất. Chị và hai mẹ con đã có một ngày picnic vui vẻ bên nhau. Nhóc B cười suốt, và nhìn anh ấy nâng con lên, chị cảm thấy hạnh phúc như ngày xưa. Chị nấu những món anh thích và anh rất hài lòng. Người qua đường khen gia đình chị hạnh phúc. Hôm nay, chị mặc váy thanh lịch, trang điểm nhẹ và đeo bộ trang sức anh tặng kỷ niệm 5 năm cưới. Chị nhớ, hôm nay là thứ 7, anh không làm việc chiều.
Có lẽ anh ấy sẽ nói với em rằng anh ấy phải tăng ca, dự tiệc với sếp, hay đi đám ma của đồng nghiệp, giống như những lý do anh từng nói dối chị để được bên em. Hôm nay, chị nhận ra rằng mặc dù tưởng như đã mất tất cả, nhưng thực ra không mất gì cả. Anh ấy đã rất hào phóng, không tính toán khi chia tài sản, để chị có căn nhà và anh chỉ giữ lại vài trăm triệu để xây dựng hạnh phúc với em. Hiện tại, anh ấy còn gửi tiền cho chị hàng tháng, nhiều hơn cả số chị cần để lo cho nhóc B, giúp chị thoải mái chi tiêu cho bản thân. Anh ấy cũng là một người cha trách nhiệm, luôn mua quà cho nhóc B và theo dõi việc học hành của bé, khiến chị không phải lo lắng.
Anh luôn dành thời gian cho nhóc B mỗi tuần, và nhóc B thường ăn rất nhiều, chơi đồ đắt tiền vì biết ba sẽ chiều. Hôm trước, ba dẫn nhóc B đi họp phụ huynh, rồi hai cha con qua nhà nội, chắc em phải ăn cơm một mình. Chị lo xa nên đề nghị anh mua bảo hiểm nhân thọ cho nhóc B, và anh đã đồng ý. Giờ em phải tiết kiệm thêm 4 triệu mỗi tháng. Chị cũng muốn nhóc B giỏi ngoại ngữ, nên nhóc đang học ở Hội Việt Mỹ, học phí không cao vì ba nhóc B là doanh nhân. Gần đây, nhóc B bị bệnh phải nhập viện, anh chăm sóc rất chu đáo, lo lắng cho em. Em vẫn nhớ ngày anh gọi điện nói rằng anh bận về trễ. Chị đã chứng kiến cuộc gọi đó.
Trẻ con không có tội, phải không em? Chúng rất ngây thơ, luôn gọi ba mẹ và nhắc về những buổi chiều vui vẻ bên nhau. Có những lần mà anh ấy không nỡ từ chối. Những buổi chiều đó, cả ba lại quây quần trong ngôi nhà xưa, nơi chứa đầy kỷ niệm của chị và chồng em. Mỗi góc nhà và con đường trong thành phố đều gợi nhớ về chị. Có lẽ em đã thấy anh ấy trầm tư khi đi qua những nơi quen thuộc. Em sẽ sinh con, đúng không? Nhưng anh ấy không còn hào hứng như trước. Cảm giác hồi hộp khi làm cha đã dành cho nhóc B, và niềm vui khi bồng bế trẻ sơ sinh giờ không còn nữa, chỉ còn lại những lo toan khi chăm sóc con.
Những năm qua khiến anh vơi bớt nhiệt huyết làm cha. Khi em bàn về việc sinh con, anh chỉ đáp "Tùy em" với sự ngao ngán. Anh không muốn có thêm con vì đã có một bé B thông minh rất yêu ba. Anh từng tâm sự với chị rằng anh không muốn nuôi nhiều con để chất lượng hơn, đó cũng là lý do chị chưa có bé thứ hai. Việc anh lấy em chỉ là một cuộc trốn chạy khỏi cuộc sống gia đình với chị, nơi có những lo toan thường nhật. Anh muốn một cô gái trẻ trung, ngoan ngoãn, không cằn nhằn. Chị cảm thấy giờ đây em là vợ, còn chị trở thành kẻ thứ ba, chỉ khác là em từng bị chỉ trích còn chị thì không.
Chị vẫn công khai gặp gỡ chồng em với tư cách là vợ lớn và mẹ của con lớn. Mọi người sẽ thông cảm cho chị, coi đó là điều hiển nhiên. Chị sánh bước bên anh mà không lo điều tiếng. Còn em, dù đã là vợ chính thức, nhưng khi gặp người quen, họ vẫn thì thầm rằng em giật chồng. Buồn thật, nhưng em hãy kiêu hãnh như lúc em chiếm được chồng chị. Em vui.






Source: https://afamily.vn/gui-em-vo-moi-cua-chong-chi-201112711612862.chn